Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2011

Một đêm ngủ không có mẹ!

Con nhớ Mẹ quá!
             Cũng dòng nước mắt ấy, cũng tiếng nấc nghẹn ngào nhớ thương mẹ của hơn 4 năm về trước, ngay cái đêm tân hôn, con nằm bên cạnh chồng mới cưới mà nước mắt con thi nhau trào ra, tiếng nấc nghẹn ngào như ai bóp chặt cổ con vậy... vì con nhớ mẹ, lần đầu tiên không được ngủ với mẹ nữa!
            “Mẹ ơi... Con nhớ mẹ quá, chưa bao giờ con nhớ mẹ hơn thế, con nhớ hơi ấm, nhớ vòng tay yêu thương của mẹ... Nhớ... Nhớ lắm mẹ ơi... Mẹ là tất cả của đời con”.
           Hôm nay khi vừa nằm xuống, bé Hoàng Yến còn thức, con quay sang kéo chiếc gối mẹ vẫn gối hàng đêm ngủ cùng con sang ôm và gác chân lên, bỗng nước mắt con trào ra và tiếng nấc nghẹn ngào lên tiếng, mẹ ơi... Con nhớ mẹ quá, mẹ có chuyến đi bình an mẹ nhé.
          Con tin rằng Chúa Trời và anh ba sẽ che chở phù hộ cho mẹ không bị bệnh gì nghiêm trọng cả. Mẹ hãy yên tâm đi khám và về thật vui vẻ mẹ nhé.

          Vắng chồng con không nhớ đến nỗi khóc, nhưng vắng mùi hơi ấm của mẹ con chịu không nỗi mẹ ơi! Có lẽ mẹ sinh con ra là để mãi mãi sống bên mẹ, con thích được ngủ có mẹ, con thích được lén ôm hôn khi mẹ ngủ.
          Nhìn mẹ ốm con đau lòng lắm mẹ ơi! Chỉ có mẹ cuộc sống con mới đủ tự tin để bước tiếp, chỉ có mẹ đời con mới sung sướng ngập tràn hạnh phúc thôi mẹ ạ.
        Con xin mẹ đừng bi quan, hãy sống lạc quan yêu đời hơn, còn nhiều điều mẹ mơ ước mà chưa thực hiện được lắm, mẹ phải làm xong hết những điều đó rồi mẹ mới được quyền suy nghĩ chuyện khác...
         Mẹ đã hy sinh cả cuộc đời vì chị em chúng con rồi nên mẹ không thể bất hạnh thêm nữa. Hãy tin như vậy mẹ nhé. Ông trời không bất công đâu ạ. Mẹ vẫn còn trẻ đẹp lắm, còn khỏe khoắn và còn nhiều việc đang đợi mẹ lắm mẹ biết điều đó mà đúng không ạ?
          Mẹ... Con nhớ mẹ quá! Lại một lần  nữa con không thể đi cùng mẹ... Con có lỗi với mẹ và thật bất hiếu phải không ạ? Nhưng cũng chính vì thế nên mẹ hãy mạnh mẽ lên mẹ nhé.
           Dù sao con chỉ buồn và nhớ mẹ thôi, con cũng yên tâm vì lần này 2 em gái con đã đi cùng mẹ, các em sẽ biết cách chăm sóc mẹ.
          Con nhận ra cuộc sống con chỉ cần có mẹ bên cạnh con và bé Yến là đủ rồi mẹ. Vì con chỉ ở vậy không tái hôn nữa nên mẹ phải sống thật lâu với mẹ con con mẹ nhé. Không thì con sẽ giận, giận mẹ lắm lắm ạ... Mẹ còn phải lo cho em gái con sinh con đầu lòng và lo cưới vợ cho út Đăng nữa... Còn... Còn rất nhiều việc mẹ đang dự tính. Con không thể thay mẹ làm những điều đó được đâu, mẹ tự làm mẹ biết không?.
         Con nghĩ mẹ chỉ bị đau đơn giản thôi nhưng vì mẹ rất hay bi quan nên nghĩ bệnh gì cũng có thể đến với mẹ... Con mong những điều đó không bao giờ xảy ra.
        Mẹ biết không? Trước đây con cũng  sống và luôn nghĩ như mẹ, nên cái chết thường hay đến với con dễ dàng mỗi khi có chuyện gì buồn đau xảy ra.
Nhưng giờ suy nghĩ đó không còn nữa... Chính là vì bé Hoàng Yến đó mẹ, con không thể bị bệnh gì ngặt nghèo nguy hiểm đến tính mạng để bỏ lại bé một mình bơ vơ lạc lõng được... Con phải chiến đấu với suy nghĩ vẩn vơ luôn có trong đầu mình là vì con của con đó mẹ ạ.
 Nếu nói vì mẹ nữa thì có lẽ mẹ sẽ không tin đâu, nhưng chỉ cần vì con gái bé bỏng thôi thì cũng đủ để mẹ yêu của con có suy nghĩ mạnh mẽ hơn... Mẹ cũng nên như vậy vì mẹ còn có các con nữa, mẹ phải sống vui, sống khỏe vì các con mẹ ạ.
Giả sử mẹ phải mắc căn bệnh nào đó thì vẫn có phương pháo chữa trị, bao nhiêu người xung quanh ta bị mắc những căn bệnh nguy hiểm như: ung thư máu, tiểu đường, viêm gan, tim, tai biến... Mà họ vẫn tự tin sống, chữa trị có sao đâu ạ...
Không ai có suy nghĩ nếu sau khi đi khám về biết mình mắc bệnh gì thì uống thuốc tự vẫn cho xong, chứ sống để hành con cái, và tốn tiền đâu ạ.
Vì thế con gái cầu xin mẹ đừng suy nghĩ như vậy, hãy tự tin, yêu đời dù xảy ra bất cứ khó khăn nào đến với mình.
Mẹ, con sẽ bắt đầu cầu nguyện Đấng Tối Cao hàng đêm để che chở phù hộ cho mẹ không bị những căn bệnh nan y mà mẹ hay tưởng tượng đến nữa ạ. Con tin mẹ sẽ được bù đắp một cách xứng đáng.
Mẹ biết không? Con yêu và nhớ mẹ, khóc khi mẹ vừa đi vắng vài giờ nhưng nếu một ngày nào đó mẹ tìm được hạnh phúc riêng cho mình và đó là nguồn vui của mẹ thì con xin chấp nhận chịu khóc vì nhớ mẹ một mình chứ không ích kỷ giữ mẹ lại cho riêng mình đâu ạ.
            Tận sâu thẳm đáy lòng con vẫn luôn cầu mong ai đó xứng đáng với mẹ, đem lại hạnh phúc cho mẹ phần đời còn lại, khi các con đã trưởng thành.
Nhớ mẹ nhiều lắm!
Con gái của mẹ.
Hoàng Oanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét