Hồi tôi còn nhỏ, mẹ tôi rất thích làm bữa tối cho cả nhà. Tối nào cũng vậy. Bữa tối của mẹ tôi không có nhiều món ăn mặn hoặc nhiều dinh dưỡng, mà thường là những món giống như làm cho bữa sáng, hoặc thậm chí, nếu còn thừa thực phẩm từ bữa sáng thì mẹ tôi sẽ dùng để chế biến bữa tối. Nhưng hầu như mẹ chẳng bao giờ bỏ lỡ việc nấu bữa tối cho cả nhà.
Tôi nhớ có một buổi tối, mẹ đi làm về muộn. Sau một ngày làm việc dài và vất vả, mẹ tôi vẫn nấu ăn. Và tối hôm đó, mẹ tôi đặt một đĩa trứng rán, xúc xích và bánh quy bị cháy xém lên bàn, trước mặt bố. Tôi vẫn còn nhớ là tôi đã ngóng cổ lên chờ đợi xem có ai để ý tới bánh quy bị cháy không. Nhưng tất cả những gì bố tôi làm là lấy một chiếc bánh quy ăn hết sức bình thường, mỉm cười với mẹ và hỏi tôi hôm đó đi học thế nào.
Tôi không còn nhớ là tôi đã kể gì với bố, nhưng tôi nhớ như in rằng tôi đã tròn mắt nhìn bố phết bơ và mứt lên chiếc bánh quy đó và ăn ngon lành! Đến cuối bữa ăn, khi mọi người chuẩn bị đứng dậy, tôi nghe thấy mẹ ái ngại xin lỗi bố vì món bánh quy bị cháy. Và tôi sẽ không bao giờ quên điều bố nói: "Em yêu, anh thích bánh quy cháy ấy chứ, rất thơm mà".
Đến tối muộn, tôi vào phòng chúc bố ngủ ngon và hỏi chẳng lẽ bố thực sự thích bánh quy bị nướng cháy hay sao. Bố ôm tôi vào lòng và bảo:"Hôm nay mẹ con đã đi làm rất vất vả và mẹ thực sự mệt. Thế mà mẹ còn nấu bữa tối cho cả nhà. Mẹ đã đặt rất nhiều công sức và tình cảm vào bữa ăn đó. Với lại, một chiếc bánh quy hơi cháy cũng chẳng ảnh hưởng đến ai mà!".
Cuộc sống luôn có đầy rẫy những điều không hoàn hảo, và những con người không hoàn hảo. Tôi hầu như không phải là người giỏi nhất trong bất kỳ việc gì, tôi cũng quên những dịp sinh nhật và kỷ niệm như bất kỳ ai khác.
Nhưng điều mà tôi đã học được ngày hôm đó, mà tôi vẫn nhớ mãi trong nhiều năm sau, đó là học cách chấp nhận những sai sót của người khác - và chọn cách quý trọng những điểm khác biệt, những cố gắng của mỗi người. Đó là một trong những chiếc chìa khoá quan trọng nhất để tạo ra một mối quan hệ lành mạnh, bền vững và lâu dài. Kiểu mỗi quan hệ mà trong đó, một chiếc bánh quy cháy chẳng phải là điều gì to tát.
Việc này có thể mở rộng ra để áp dụng cho bất kỳ mối quan hệ nào. Thực tế, thấu hiểu và thông cảm là nền tảng của các mối quan hệ, dù đó là vợ-chồng, bố mẹ-con cái, anh chị em hay bạn bè.
Tôi nhớ đã từng đọc một câu nói hay ở đâu đó: "Đừng bỏ chiếc chìa khoá mở cánh cửa hạnh phúc của bạn vào túi một người khác - hãy giữ nó trong túi của chính bạn". Vậy, bạn hãy tận hưởng những chiếc bánh quy mà cuộc sống đem tới cho mình. Và tất nhiên, đừng quên rằng một chiếc bánh hơi cháy cũng vẫn hoàn toàn ổn, chẳng sao cả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét