Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

Nghịch lý(Văn Triều )



Thanh minh. Bàn chuyện cải mộ mẹ, anh Hai nói:

- Tôi góp một phần.
- Tôi một phần.
- Tôi cũng một phần.

Thím Tư chen vào, như đùa như thật:

- Chú Út hai phần mới phải. Anh Tư đâu hưởng gì đâu?!

Chợt nhớ lúc nhỏ, mấy anh em ngủ chung với mẹ. Đêm, muỗi vào mùng cắn mẹ. Mẹ không đập, sợ hụt, cứ để muỗi cắn mẹ no rồi sẽ không cắn các con.

Ôi! Tình yêu của mẹ là thế. Có chia phần bao giờ đâu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét