Thứ Ba, 30 tháng 10, 2012

Cuộc sống là vậy đó (Phần 9)

Lý Do
Tác giả: Giọt Đắng 

Nó thấy trong ví anh có tấm ảnh mờ nhạt của một phụ nữ, tuổi khoảng chừng 25. Nó cầm lấy và nhận xét: 

- Bạn anh đấy à! Xấu quá... 

Anh không nói gì, nhét vội tấm ảnh vào ví và ra về với dáng điệu buồn bã. 

Mười ngày, hai mươi ngày và cả tháng, anh vẫn không đến nhà nó, nó chẳng hiểu lý do gì? Giận anh nhưng nhớ anh. Nó quyết định tìm đến nhà anh. 

Vừa vào đến cửa nhà, nó chợt giật mình vì tấm ảnh thân thuộc kia nằm ngay trên bàn thờ với khói hương nghi ngút. Nó như hiểu ra vì sao anh không bao giờ nhắc đến Mẹ trước mặt nó. Nó ôm lấy mặt mà khóc vì ân hận. 
===============================================

Lời mẹ 
Tác giả: Nguyễn Thị Ly 

Con đi học xa. Mẹ dặn: 
- Cuộc sống ở trọ không như ở nhà. Từ nay con phải tự lo cho mình. 
Chị lấy chồng. Mẹ lại bảo: 
- Sống bên nhà chồng chẳng khác gì ở trọ. Con phải biết cách làm đẹp ý gia đình chồng. Có như vậy, cuộc sống của con mới được hạnh phúc. 
Thời gian trôi, con ra trường. Con không còn ở trọ mà trở về bên mẹ. Con cảm thấy vui vẻ và ấm áp hơn. 
Còn chị, chị xa chồng, cũng về với mẹ. Nhưng chị không còn tươi tắn như ngày nào. Mẹ nhìn chị khẽ thở dài. 
================================================

Lời hứa 

Tết, anh chở con đi chơi. Về nhà, thằng bé khoe ầm với lũ bạn cùng xóm. Trong đám trẻ có thằng Linh, nhà nghèo, lặng lẽ nghe với ánh mắt thèm thuồng. Thấy tội, anh nói với nó: “Nếu con ngoan, tết năm sau chú sẽ chở con đi chơi”. Mắt thằng Linh sáng rỡ. 
Ngày lại ngày. cuộc đời lại lặng lẽ trôi theo dòng thời gian. 
Thoắt mà đã hết năm. Lại tết. Đang ngồi cụng vài ly với đám bạn thì thằng Linh cứ thập thò. Vẫy tay đuổi, nó đi được một chốc rồi lại lượn lờ. Cáu tiết, anh quát nó. Thằng Linh oà khóc nức nở. Tiếng nó nói lẫn trong tiếng nấc: “Chú hứa chở con đi chơi…cả năm qua con ngoan…không hư một lần nào…”.
================================================

Lễ tốt nghiệp 
Tác giả: Nguyễn Thị Cẩm Nhung 

Cô sinh viên sắp nhận bằng cử nhân giãy nảy lên hỏi người mẹ quê mùa còm cõi: 
- Má! Má lên đây làm gì? 
- Má nghỉ bán một bữa lên coi con lãnh bằng tốt nghiệp. 
- Không được đâu. Bữa nay bạn con đông lắm, mà má lại ăn mặc thế này. 
- Thì má còn bộ nào khác đâu. Thôi cho má vào. Má... 
- Thôi, thôi, má về đi. Con thì thế này, má thì thế kia. Tụi bạn con nó cười. 
Nói rồi, cô sinh viên xinh đẹp chạy ào vào trong hội trường. Vừa lúc người xướng tên giới thiệu: 
- Sinh viên Phạm Thị X là một trong những sinh viên xuất sắc của trường

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét